Chàng Trai (5)


Mockup

CHƯƠNG 5. ANH EM CÙNG SỞ THÍCH

Hải Minh liếc nhìn anh hai mình. Hải Minh không hề sợ hãi, hoảng hốt mà hai mắt còn sáng ngời, vẻ mặt hân hoan như đã phát hiện ra thế giới mới.

“Em chọn gói đặc biệt, anh thấy sao?” Hải Minh hỏi Hoàng Lâm.

“Ừm, được.” Hoàng Lâm đáp.

Bởi Hoàng Lâm và Hải Minh gọi phần tình nhân nên ống hút sẽ có hai đầu và tạo hình trái tim. Hải Lưu phải ưỡn hông ra để khách có thể uống được. Mà ác là Hải Minh gọi nước ướp lạnh nên bóng đái hiện giờ cứ lạnh lạnh khó chịu. Hải Lưu chịu không nổi, hông run lên.

Hải Minh nhoẻn miệng cười, xoa xoa bóng đái căng phồng của hắn: “Ôi trời, em có thể cảm nhận được hơi lạnh của nước luôn nè.”

“Ưm… ah… Minh…” Hải Lưu hít thở khó khăn, cố gắng gọi tên em trai mình.

Hải Lưu với Hoàng Lâm cùng uống. Cảm giác nước đái trong bóng đái bị người ta rút đi với tốc độ nhanh nhất làm Hải Lưu phê trợn trắng mắt. Hải Minh còn nghịch ngợm thổi bong bóng trong đó. Hoàng Lâm chỉ nhìn từ bên ngoài đã thấy da bụng ngay chỗ bóng đái đánh sóng.

Nước trong bóng đái bị đánh sánh lên, bong bóng nhỏ nổ bụp bụp trong đó làm Hải Lưu sướng đến độ rên rất to. Khách hàng xung quanh thấy vậy cũng bắt chước thổi bong bóng theo. Cả tầng hầm đều vang tiếng rên rỉ sung sướng của nhân viên.

“Anh hai… em không ngờ nước đái của anh lại ngon đến như vậy. Không ngờ có một ngày em được uống nước đái của anh trai mình đấy.” Hải Minh cười, lại hút thêm một ngụm nước.

Hải Lưu cười khẽ. Mặt mày hắn ửng đỏ lên vì sướng. Hai mắt cũng có dấu hiệu mơ màng, hông run rẩy nhưng vẫn cố gắng ưỡn cặc cho em trai mình dễ uống: “Lần đầu tiên… anh được em trai mình uống nước đái… ưm… ha…”

“Sướng quá… quý khách, em có muốn uống thêm nước đái của anh hai mình không?”

“Dĩ nhiên là có.” Hải Minh đáp.

Hải Minh nghe tiếng chuông cửa lập tức đi ra xem. Hải Minh vừa thấy oto anh trai mình ở trước cổng liền hồ hởi chạy ra mở cửa. Đợi oto anh trai vào trong gara, Hải Minh lon ton đi theo: “Ôi trời, sao anh đến trễ thế. Làm em lo lắng lắm đấy.”

Hải Minh giúp hắn xách một ít đồ.

Hải Lưu đỏ mặt, mắt đảo láo liên: “Nơi này ở ngoại ô nên anh không rành đường nên đi lạc.”

Hải Minh nhoẻn miệng cười: “Ở ngoại ô tiện cho sở thích của em đó mà. Giờ có anh rồi, anh có ý định chuyển về đây sống chung với chúng em không?”

Hắn đã biết Hoàng Lâm và Hải Minh là tình nhân và hiện sống cùng nhau như vợ chồng. Hải Minh đã có ý định lựa chọn thời cơ thích hợp để nói cho hắn biết, kết quả sự kiện ở quán trà làm ai nấy đều bất ngờ. Hải Minh nhân cơ hội đó giới thiệu Hoàng Lâm cho hắn biết luôn. Hải Lưu không có ý định chia rẽ uyên ương người khác nên cũng chỉ gật đầu. Và rồi, Hải Minh đã ngỏ lời cuối tuần hắn đến biệt thự của em trai để ăn mừng em rể và anh vợ gặp mặt nhau.

Đột nhiên có bàn tay ai đó áp lên bóng đái làm hắn giật nảy mình, kéo hồn đang ngẩn ngơ trở về thực tại.

“Ôi trời, bụng anh to quá chừng luôn này. Nhưng so với em vẫn còn bé lắm.” Hải Minh vừa nói vừa xoa bụng hắn.

Hải Minh tháo đai lưng áo tắm ra, để lộ bụng dưới vừa căng phồng vừa to như phụ nữ mang thai bảy tháng. Hải Lưu còn thấy lỗ rốn sưng phồng của cậu đã ửng đỏ lên. Da bụng căng bóng, chỉ sợ một tác động mạnh là nó nứt toạc ra.

Có lẽ bụng quá to nên làm cặc Hải Minh nhỏ hơn bình thường. Cặc bị phơi gió nên nó giật giật mấy cái, lỗ đái mở to cùng đầu khấc đỏ tía sưng phồng, tỏa ra hơi nóng ấm ấm vì bị nghẹn nước đái.

“To quá.” Hải Lưu trầm trồ. To giống người chơi top trên app vậy.

“Đố anh biết trong này chứa bao nhiêu lít đấy.” Hải Minh nói.

Nhìn bụng này… hắn đoán là tầm hai mấy lít. Hải Lưu đáp: “20 lít?”

Hải Minh cười đắc ý: “Là 25 lít đó. Anh tin được không? Trong bụng em lại chứa hơn 20 lít nước. Bóng đái em chắc khủng khiếp lắm đó.”

“Đó là con số anh mơ ước.” Hải Lưu đáp lời.

Hải Minh nói: “Em ước được 30 lít lận. Em thích mang cái bụng nặng trĩu này đi khắp nói. Chồng em chỉ mới hơn 27 lít thôi.”

Hải Lưu là người ít nhất. Thoáng chốc hắn buồn buồn. Phải chi hắn biết đến app sớm một chút thì giòe đây cũng có được một bóng đái nặng trĩu như thế rồi. Hải Minh nhận ra cảm xúc của anh hai nên lập tức xáp qua.

“Thực ra em có được như ngày hôm nay là nhờ một cái app thần kỳ. Nó đã huấn luyện bóng đái bọn em suốt bảy năm trời đó.”

“Anh cũng có dùng một app. Nhờ nó anh mới biết được nước đái quý giá như thế nào.”

Hải Minh kinh ngạc: “Là app Omo sao?”

“Đúng vậy.”

Hải Minh kêu to làm hắn giật mình: “Ôi trời! Chúng ta đều dùng chung app sao?”
Hải Lưu như ngờ ngợ ra điều gì đó. Hắn nhíu mày, hỏi: “Không lẽ… em… là người chơi top 1?”

“Em chỉ là top 2 thôi, Hoàng Lâm mới top 1.”

Khóe môi Hải Lưu giật mấy cái. Quả nhiên Trái Đất nhỏ mà.

Nói chuyện một hồi lâu, Hải Lưu cảm thấy khát nước. Thấy anh hai mình cứ nuốt khan mãi, cậu lập tức hiểu ra: “Anh muốn uống nước gì? Để em làm cho anh.”

Hải Lưu nhìn cặc em mình: “Anh muốn uống nước đái của em được không?”

Hải Lưu đỏ mặt: “Dĩ nhiên là được.”

Hải Lưu không để cậu đái vào ly mà sẽ ngậm trực tiếp cặc em mình. Bị khoang miệng người lạ bao lấy con cặc đang sưng phồng làm Hải Minh sướng. Đầu lưỡi của Hải Lưu còn thọc vào lỗ đái đang sưng làm cậu rùng mình. Một dòng nước ấm phọt thẳng vào cuống họng Hải Lưu.

Hải Lưu bấu chặt đít Hải Minh mà uống nước đái. Sau khi được nước đái của em trai làm thông cuống họng, Hải Lưu mới thở một hơi dài thỏa mãn.

Hải Minh dẫn hắn đi tham quan biệt thự. Khắp nơi đều có dấu vết nước đái của chủ nhân căn biệt thự này. Hải Lưu nói rằng nếu như họ treo hình bản thân đái xè xè khắp nơi sẽ tuyệt hơn. Hải Minh nói rằng nếu hắn đồng ý sống cùng họ thì cậu sẽ làm điều đó.

Hải Lưu đồng ý. Sống cùng những người có chung sở thích biến thái như mình thì còn gì tuyệt hơn. Vả lại, người đó còn là em trai của hắn nữa.

Hai anh em trò chuyện và uống nước đái lẫn nhau cho đến chiều muộn. Tiếng kèn xe oto lại vang lên, lần này là xe của Hoàng Lâm trở về.

Đợi Hoàng Lâm vào gara, hai anh em mới nhàn nhã đi đến. Hải Minh thấy người yêu mình lâu vậy mà không ra ngoài nên vào xem thử.

Cửa oto vừa mở ra, mùi ngai ngái quen thuộc cùng tiếng rên hừ hừ của Hoàng Lâm tràn ra. Hoàng Lâm đang ngả đầu vào vô lăng, nửa thân trên thẳng thớm, thân dưới trống trơn cùng con cặc đang phun cột nước như đài phun nước. Ghế ngồi cùng dưới chân có một vũng nước to. Hông Hoàng Lâm run lên, dường như anh ta đã đái không ngừng nghỉ nhiều giờ liền.

Hải Minh thấy cặc chồng bủn beo, nhăn nheo xấu xí liền cười phá lên: “Ha ha, xem con cặc đái nhiều giờ kìa, lỗ đái không khép lại được luôn.”

Hông Hoàng Lâm run mạnh, nước đái phóng ra nhiều hơn. Hải Lưu trầm trồ trong lòng, cảm thấy nếu công nghệ tự lái không ra đời thì e rằng Hoàng Lâm không thể về với tình trạng này rồi.

Hoàng Lâm đái nhiều nên mất sức, thở thôi cũng đã khó khăn lắm rồi. Hai mắt anh ta trợn trắng, nước miếng nhiễu nhão nuốt không kịp. Hải Lưu khẽ cười: “Chồng em đái đến xỉu rồi.”

Hải Minh đáp: “Để em đánh thức anh ấy dậy.”

Hải Minh nói xong liền cầm cặc đái thẳng vào mặt Hoàng Lâm. Anh ta bị nước ấm ở đâu hất vào mặt nên dần dần tỉnh táo lại.

Hoàng Lâm chớp mắt mấy lần mới thấy rõ Hải Lưu và Hải Minh. Hoàng Lâm cười ngờ nghệch: “Chào anh hai… để anh chê cười rồi…”

Hải Lưu nhếch môi cười: “Anh cũng đâu có ngờ người chơi top 1 lại là người nhà.”

“Ha ha, thấy người anh hâm mộ đái trôi bóng đái thế này như thế nào?” Hải Minh hỏi.

“Rất tuyệt.” Hải Lưu đáp.

Cả hai giúp Hoàng Lâm ra khỏi xe. Hoàng Lâm không còn sức để đi nữa, hai chân run lẩy bẩy và khụy xuống. Hải Lưu với Hải Minh người đỡ người dìu mới kéo được anh ta vào nhà. Mà trong quá trình đó Hoàng Lâm chưa ngừng đái một lần nào, giống như chức năng co bóp của niệu đạo đã mất rồi vậy.

Nước đái kéo dài từ gara vào trong nhà và đến sofa. Hoàng Lâm nằm dài trên ghế, run run mà đái ào ào. Anh ta thò tay xuống dưới háng, mân mê con cặc đã mềm oặt vì đái thời gian dài.

“Ah… ah… anh không… dừng được… đau quá… niệu đạo rát quá… chết mất…”

“Đừng có giả bộ. Kỷ lục anh đái suốt ba ngày không ngừng nghỉ còn chưa hề hấn gì, anh mới đái từ trưa đến giờ đã la rát rồi.” Hải Minh bĩu môi búng nhẹ đầu cặc Hoàng Lâm.

Hải Lưu vừa nghe đã nuốt khan. Đái suốt ba ngày sao, thật tuyệt, hắn cũng muốn có cảm giác đái rát niệu đạo là như thế nào.

Hải Lưu vươn tay, xoa nhẹ đầu cặc của Hoàng Lâm như đang an ủi: “Hắn là chồng em, sao không yêu thương mà còn hành hạ nữa.”

Hải Minh bĩu môi: “Chưa làm đám cưới mà anh đã được anh hai em bênh rồi đó. Đồ đáng ghét!” Vừa nói, Hải Minh vừa nhéo đầu vú Hoàng Lâm. Anh ta vì sướng mà ưỡn hông đái thẳng vô mặt của hắn.

Hải Lưu liếm nước đái của em rể tương lai.

Hắn hỏi ra mới biết, Hoàng Lâm dùng cả hộp thuốc lợi tiểu nên dẫn đến tình trạng đái không kiểm soát như thế này. Mà hai người bọn họ cũng thường xuyên chơi trò này. Hôm hay vừa khéo có Hải Lưu nên Hải Minh cũng muốn cho hắn thử. Vậy là đại tiệc thuốc lợi tiểu đã bắt đầu.

Lần đầu tiên Hải Lưu biết được cảm giác đái rát niệu đạo là như thế nào. Thậm chí chức năng co bóp của niệu đạo mất đi làm hắn phải xin phép nghỉ ở quán trà vài hôm. Hải Lưu nghe Hải Minh xin nghỉ vài hôm liền cầm vỉ thuốc vỗ vỗ mặt mình rồi liếm môi.

Hải Lưu hiểu ý, cười khẽ: “Niệu đạo anh đau… lắm rồi… anh chịu không nổi…”

Hải Minh lắc hông để anh trai chú ý con cặc mềm oặt, nhăn nheo và thâm tím của mình. Một vài giọt rỉ ra, nhỏ tỏng tỏng lên sàn: “Hoàng Lâm vẫn có thể chơi tiếp được.”

Hải Lưu liếm mép: “Có lẽ niệu đạo của anh… vẫn còn chịu được.”

Trong mấy ngày ở biệt thự, sự tương tác của hắn cùng người chơi top 1, top 2 đã giúp bóng đái hắn to lên và chứa gần 20 lít nước. Hải Minh nói rằng đây là lần đầu tiên cậu ta thấy bóng đái một người phát triển nhanh đến như vậy.

Hải Lưu rất vui.

Cuộc sống Hải Lưu như được mở sang trang mới. Hắn dọn về sống cùng với Hải Minh và Hoàng Lâm. Mỗi ngày đều ướt át và ấm nóng bởi nước đái của người trong gia đình.

Hôn lễ của Hải Minh và Hoàng Lâm được tổ chức long trọng và có sự góp mặt của nhiều người. Hai người bọn họ đã phải trữ nước đái trong bụng nhiều tuần liền để làm rượu mời khách.

Cuối cùng, Hải Minh và Hoàng Lâm tự tay xỏ khuyên vú cho bạn đời mình và đeo lên đó là khuyên vàng lấp lánh tượng trưng cho nhẫn cưới.

Hết phần I

1 bình luận về “Chàng Trai (5)

Bình luận về bài viết này