Chàng Trai (6)


Mockup

CHƯƠNG 6. LỜI MỜI HẤP DẪN

Hải Lưu ngơ ngẩn đứng nhìn bức tranh trước mặt. Hải Minh từ trên lầu đi xuống đã nhìn thấy, lập tức chạy đến bá cổ quàng vai hắn: “Đẹp lắm đúng không? Anh đứng nhìn không chớp mắt luôn kìa!”

Hải Lưu giật mình, ngượng ngùng dời mắt đi chỗ khác, nhưng không lâu sau ánh mắt hắn lại tập trung vào bức tranh. Hải Minh phát hiện ra liền cười lớn.

Đó là bức tranh gia đình chụp hồi đám cưới Hải Minh với Hoàng Lâm. Trong tranh Hải Minh mặc áo cưới cô dâu ngồi giữa, bên phải là Hoàng Lâm mặc đồ chú rể và bên trái là Hải Lưu mặc vest. Điểm chung cả ba là ba cái bụng to như phụ nữ mang thai, bên dưới trần truồng cùng con cặc cương cứng đang bắn nước đái. Vẻ mặt vừa sướng vừa dâm của họ đã được máy chụp lại.

Lúc này, Hoàng Lâm mặc vest lịch lãm trên lầu hai bước xuống. Trông thấy bức chụp gia đình thì hài lòng gật gù: “Đẹp thật.”

“Đúng đấy chồng yêu. Em nhìn mà muốn đái nữa đây.” Hải Minh nói.

“Ráng nín đi em yêu. Trên xe chúng ta cùng nhau đái.” Hoàng Lâm xoa bụng của Hải Minh. Dĩ nhiên bụng hai người bọn họ đã bị dây nịt và độ bó của quần tây chèn ép rồi. Nhìn bề ngoài không ai biết trong bụng họ chứa hơn 20 lít nước đái cả.

“Hai đứa bây cứ phát cơm chó cho anh hoài.” Hải Lưu không vui nói.

Hải Minh nháy mắt: “Thì anh mau tìm bạn đời đi, cả nhà bốn người chúng ta cùng sung sướng. Hoặc là… hì hì… em không ngại chồng em có thêm vợ bé đâu.” Nói xong Hải Minh nháy mắt với Hoàng Lâm: “Đúng không chồng yêu?”

“Dễ gì mới có vợ nhiều nước như vậy.” Hoàng Lâm đáp.

“Thôi. Hai đứa mau đi làm đi. Chúc hai đứa té đái giữa đường, nước nôi lênh láng cả ngày hôm nay.” Hải Lưu đỏ mặt, khua tay như đuổi người.

Hai người họ cười, hôn môi Hải Lưu chào tạm biệt rồi ra tới cửa mang giày. Hải Minh như chực nhớ cái gì đó mới ngừng bước, ngoái đầu lại nói: “Hôm nay sẽ có khách đến nhà đấy. Anh hai nhớ tiếp đãi đàng hoàng nha. Khách này là em giới thiệu cho anh đó. Cậu ấy là nhiếp ảnh gia đang săn tìm người mẫu. Em thấy anh phù hợp nên mới giới thiệu. Anh xem xem có hợp thì hơp tác với cậu ấy nhé.”

Hải Lưu vừa nghe lập tức bối rối: “Nhưng nhà chúng ta…”

“Không sao đâu. Cậu ấy là bạn em mà.” Vừa nói Hải Minh nháy mắt, còn đặc biệt nhấn mạnh chữ “bạn”.

“Anh hai không cần làm gì cả, cứ tỏ ra tự nhiên như thế này là được, cũng không cần phải dọn đjo nhà cửa. Hiện tại nhà chúng ta sạch và thơm rồi.”

Hải Lưu nghe vậy nhưng vẫn hồi hộp lắm. Nhà hắn có chút đặc biệt nên không thể để người lạ bước vào. Hôm nay lại có vị khách bất ngờ ghé thăm nên hắn không khỏi lo.

Hải Lưu bận rộn nấu bữa trưa. Đến 11 giờ thì có tiếng chuông cửa. Lúc này Hải Lưu vừa mới tắm xong nên khi nghe tiếng chuông thì cầm luôn khăn tắm ra mở cửa. Ập vào mắt hắn là cậu trai trẻ nhuộm tóc bạch kim, ăn mặc thời trang đang nở nụ cười tỏa nắng với hắn.

“Xin chào. Em là Kiến Văn, bạn của Hải Minh.”

“Mời cậu vào.” Hải Lưu nghiêng người nói.

Kiến Văn cởi giày rồi bước vào trong. Cậu ta liếc mắt đánh giá người đàn ông mặc áo tắm trước mặt này. Dường như hài lòng với hắn nên cậu ta mỉm cười.

“Tôi là Hải Lưu, anh hai của Hải Minh.”

“Vâng.” Ánh mắt Kiến Văn dừng trên bức tranh chụp gia đình, cậu không tiếc lời khen: “Wao, bức chụp gia đình thật đẹp.”

Hải Lưu mỉm cười. Bức tranh đẹp như thế này lại hiếm có ai chiêm ngưỡng, thật tiếc làm sao.

Hải Lưu như dò hỏi mà nói: “Trời có hơi nóng, sao cậu không cởi bớt áo khoác ngoài ra cho thoải mái?”

“Em quên mất.”

Kiến Văn cởi áo khoác ngoài: “Quả nhiên trời hơi nóng, khó chịu thật… em cởi thêm cho thoải mái nhé.”

“Ừm. Tôi cũng nghĩ thế.” Hải Lưu đáp.

Ngay sau đó Kiến Văn tháo dây nịt ra. Trước mắt Hải Lưu, Kiến Văn tháo nút quần. Khoảnh khắc nút vừa bung, bụng dưới của Kiến Văn phồng lên với tốc độ chậm chạp mà mắt thường nhìn thấy rõ ràng. Hải Lưu biết rằng đối phương cũng nhịn nhiều ngày chưa đi đái.

Kiến Văn thở dài một hơi thỏa mãn. Đột nhiên Hải Lưu lên tiếng: “Có vẻ bên dưới của cậu khá bí bách. Để tôi cởi quần giúp cậu.”

“Vâng. Thế còn gì tuyệt vời hơn.”

Được chủ nhà ân cần quỳ gối cởi quần cho, Kiến Văn không khống chế được mà đái vài giọt. Hải Lưu nhoẻn miệng cười, cố ý vuốt ve đầu cặc Kiến Văn để đoạt lấy vài giọt nước tiểu nóng hổi vừa rồi. Đầu ngón tay của Hải Lưu lướt qua lỗ đái nở to làm Kiến Văn rùng mình nổi da gà.

“Cậu cứ ngồi thoải mái.” Hải Lưu ra hiệu Kiến Văn ngồi.

Trong lúc Hải Lưu cẩn thận đem quần của Kiến Văn treo lên thì cậu đảo mắt nhìn một vòng ghế sofa. Cậu phát hiện ra góc bên trái hơi sẫm màu nên cố tình ngồi vào chỗ đó. Dưới mông hơi ẩm ướt, nóng hổi khiến Kiến Văn thỏa mãn vô cùng. Cậu vuốt ve bụng dưới tròn ủm của mình, đúng lúc này Hải Lưu mang trà lên.

“Cậu đã nhịn được mấy ngày rồi?”

“Chỉ mới hai ngày thôi… nhưng trong này… chứa hơn 10 lít đó.” Kiến Văn tự hào đáp.

“Thật tuyệt!” Hải Lưu nói: “Bây giờ tôi sẽ pha trà. Cậu đừng chê nhé.”

Kiến Văn gật đầu. Vậy là Hải Lưu vén một bên góc áo tắm ra. Bình trà đặt ngay dưới háng hắn. Hải Lưu ngửa mặt, lộ ra biểu cảm đĩ đượi nhất mà rặn đái. Một tia nước vàng trong từ lỗ đái mạnh mẽ phóng thẳng vào bình trà. Kiến Văn nghe tiếng đái xè xè của người trước mặt mà nuốt khan mấy cái. Còn Hải Lưu, sau khi đái xong mới chịu rót nước trà vào tách. Đây là kỹ thuật trà đạo mà hắn học nên rất tự tin với nước trà chính mình pha. Tuy nhiên, vì nín đái bất ngờ nên niệu đạo chưa kịp co bóp, một vài tia nước vẫn nhỏ xuống sàn. Nhưng hắn không khó chịu vì điều đó, thậm chí còn cầm dương vật lắc mấy cái.

Kiến Văn nhấp môi uống thử nước trà. Ngay sau đó hai mắt cậu sáng lên, nhanh chóng uống hết còn xin thêm một tách nữa.

Kiến Văn uống liền mấy tách trà liền khen ngợi: “Hải Minh chắc nói với anh rồi. Không biết anh có hứng thú với lời mời tham gia làm người mẫu cho studio của em không?”

Không đợi Hải Lưu từ chối, Kiến Văn tiếp tục thuyết phục: “Vẻ mặt khi đái của anh rất đẹp. Càng tuyệt hơn nếu để vẻ quyến rũ đó làm nguồn cảm hứng cho người khác, có đúng không?”

Giống như việc Hải Lưu đã làm quen rất nhiều người dùng app kia. Nếu không tải app, hắn sẽ không mở ra một thiên đường vừa mới mẻ vừa đau đớn, sung sướng như thế này. Hắn cũng muốn cho người khác biết hắn đái rất sướng, hắn nhịn đái cũng rất tuyệt.

Hải Lưu trầm ngâm một hồi mới nói: “Nhưng trước đó tôi muốn tham quan studio của cậu.”

“Dĩ nhiên rồi! Trong studio còn có vài người mẫu khác nữa, nếu anh hứng thú thì ngày mai đến đấy.” Kiến Văn đáp.

Hải Lưu gật đầu đồng ý. Sau đó hắn mời Kiến Văn ở lại cùng dùng cơm.

Hải Lưu nói: “Cậu có muốn dạo một vòng tham quan nhà tôi không?”

“Được. Rất hân hạnh.”

Kiến Văn theo chân Hải Lưu cùng đi dạo một vòng căn biệt thự xa hoa này. Đi dọc theo hành lang sẽ đến sân sau. Một bên hành lang gắn kính, bên tường còn lại treo đầy tranh đi đái của ba người họ. Có cảnh Hải Lưu đái kiểu chó. Có cảnh Hải Minh ngồi xổm đái ở giữa lộ trong đêm. Có cảnh hai anh em Hải Lưu đái lên đầu Hoàng Lâm. Kiến Văn coi mà nứng hết lên.

Từ giữa hành lang ngó qua sẽ thấy hồ bơi. Trên đó còn có hai ghế nệm nghỉ mát. Nhưng có một cái bị sẫm màu thành vũng lớn. Hải Lưu nói hôm qua Hải Minh đã nằm trên đó và đái dầm.

Sau đó Hải Lưu dẫn Kiến Văn lên lầu. Đến giữa cầu thang cả hai thấy một vũng nước khá to. Hải Lưu đỏ mặt, nói: “Oh… không biết con chó dâm nào đái bậy ở đây nữa.”

Kiến Văn cười, nói: “Uống trà nãy giờ em cũng hơi mắc đái rồi. Không biết nhà vệ sinh ở đâu ha?”

Hải Lưu đáp: “Nhà này không có nhà vệ sinh. Mắc đái thì cứ tìm đại chỗ đái thôi.”

Sau khi em trai kết hôn, họ đã bỏ cái luật mắc đái phải vô toilet rồi. Họ giờ như những con chó biến căn nhà thành nhà vệ sinh khổng lồ. Muốn đái ở đâu thì đái ở đó thôi. Kiến Văn nhoẻn miệng cười, nói rằng chưa tìm được chỗ ưng ý để đái. Hải Lưu lập tức hiểu ý sâu xa trong đó.

Cũng giống như tầng 1, tầng 2 treo đầy cảnh sinh hoạt thường ngày của ba người. Kiến Văn thấy trên tường có nước, Hải Lưu nói rằng đó là do Hoàng Lâm đái. Sau đó, Hải Lưu dẫn Kiến Văn đến những nơi có nước đọng lại và giới thiệu đó là chiến tích của ai. Ai thích đái ở đâu, làm gì khi đái.

Hải Lưu giới thiệu phòng ngủ của mình. Trên giường vẫn còn một vũng nước to. Rèm treo loang lổ chỗ có chỗ không. Hải Lưu nói rằng bản thân thích nép đằng sau rèm mà đái nhỏ giọt. Kiến Văn nghe xong thì mắc đái, e lệ ngồi ở trên giường Hải Lưu mà đái nhỏ giọt. Hải Lưu nhìn thấy thì rất vui, còn nói rằng nãy giờ Kiến Văn ở truồng có lẽ cảm thấy lạnh nên dùng gối hắn hay nằm che bớt lại dương vật đang bán cương vì lạnh.

Kiến Văn ngửa mặt, sung sướng đái nhỏ giọt lên gối của Hải Lưu. Hắn tiếp tục dẫn Kiến Văn sang phòng vợ chồng của Hải Minh. Dĩ nhiên trên đường đi Hải Lưu đã đái tí tách rồi.

Điểm đặc biệt của phòng ngủ bọn họ là không có cửa. Vì vậy bọn họ tùy thời ra vào phòng đối phương. Hải Lưu nói có khi hắn ngủ cùng với vợ chồng em trai, sáng sớm ra đã bị em rể đái lên mặt để gọi dậy.

Tham quan nhà xong, Kiến Văn ở lại dùng cơm trưa. Lần này cậu lại thấy Hải Lưu dạng chân đái tồ tồ trong bếp. Hải Lưu cho biết toàn bộ cơm đều dùng nước đái của Hải Lưu để nấu. Vì vậy Kiến Văn ăn không khen ngớt lời.

1 bình luận về “Chàng Trai (6)

Bình luận về bài viết này